Tôi đang viết những dòng này trong trạng thái người mệt rũ, mắt lờ đờ và đầu óc như trên mây sau một đêm thức chăm con ốm. Thật ngạc nhiên, tuy cơ thể mệt mỏi nhưng trong lòng tôi lại bình yên đến lạ. Tôi không lo lắng. Không than trời trách đất. Không thương hại hay đổ lỗi cho mình.
